Rất khó để duy trì vẻ đẹp của đô thị khi những hành vi xấu xa như việc vẽ bậy và làm bẩn không ngừng xuất hiện vào ban đêm trên các không gian trống như thùng rác, bờ tường và nhà chờ xe buýt. Chúng ta cần tìm giải pháp cho vấn đề này.
Thực tế, những nét vẽ không phù hợp và bôi bẩn trên các công trình và cảnh quan đô thị trong thời gian gần đây không thể coi là sáng tạo nghệ thuật mà thực chất là hành vi phá hoại mỹ quan đô thị. Hiện nay, đã có nhiều biện pháp xử phạt đối với những hành vi này, tuy nhiên, ý thức của mỗi cá nhân vẫn là yếu tố quan trọng nhất.
Nếu việc vẽ trên tường được tổ chức và chuẩn bị một cách có kế hoạch, nó sẽ mang lại tính thẩm mỹ cao và thu hút sự đồng cảm từ cộng đồng. Ví dụ, việc trang trí các bức tường bên ngoài trường mầm non, các con hẻm, chung cư, công viên…
Chúng ta có thể xem xét việc tạo ra một sân chơi và tập hợp những người yêu thích vẽ, mời những người có kinh nghiệm để họ có thể thảo luận và đề ra những quy định cụ thể về nơi nào được phép vẽ và nơi nào không được phép vẽ, từ đó tạo ra một hướng đi chính xác cho mọi người trong việc tương tác với các công trình và cảnh quan đô thị.
Nhờ đó, thành phố có thể có những bức tranh phố mang tính văn hóa và được xã hội ủng hộ. Tuy nhiên, việc tạo ra một sân chơi dành riêng cho văn hóa
Ranh giới giữa nghệ thuật và phá hoại
Các cá nhân không hiểu đúng ý nghĩa của nghệ thuật vẽ đường phố có thể gây ra những vấn đề và thiệt hại không chỉ về mặt thẩm mỹ đô thị mà còn về mặt kinh tế. Sự hiểu biết sai lệch này đã tạo ra sự phân chia mỏng manh giữa nghệ thuật chân chính và hành vi phá hoại.
Việc xử phạt của cơ quan chức năng và hành vi vẽ bậy của các bạn trẻ đang trở thành một cuộc đấu tranh không có giải pháp. Đôi khi, việc “đuổi bắt” này còn khiến các bạn trẻ cảm thấy thú vị. Thay vì một bên tìm cách trừng phạt và bên còn lại cố gắng tạo ra những dấu ấn phản kháng, xã hội cần có những suy nghĩ khác để chúng ta có thể tìm ra những giải pháp công nhận và thúc đẩy.
Cần có sự truyền thông chính thống về nguồn gốc của nghệ thuật vẽ đường phố để giúp người trẻ hiểu rõ hơn và tiếp nhận một cách đầy đủ. Chúng ta nên coi graffiti như một môn nghệ thuật hơn là một cuộc đối kháng giữa hai bên.
Xã hội cần có một quan điểm khách quan hơn, không phân biệt đối xử và không quá khắt khe đối với sở thích của các bạn trẻ. Chúng ta cần hướng dẫn và định hướng các bạn trẻ theo hướng đúng. Ví dụ, chúng ta cần tạo ra các con đường theo ý nghĩa nghệ thuật đường phố và cung cấp không gian cho người trẻ thể hiện ý tưởng của mình dựa trên quy hoạch và cấp phép.
Nhiều người cho rằng việc vẽ bậy là hành vi phá hoại, vì những cá nhân này thường vẽ vào ban đêm, vẽ nhanh rồi trốn tránh sự truy đuổi của cơ quan chức năng. Tuy nhiên, chúng ta cần tìm sự cân bằng giữa các giải pháp giáo dục, tuyên truyền và răn đe.
Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể tạo ra một không gian chung thúc đẩy mọi người hướng đến những giá trị tích cực của nghệ thuật đường phố. Nếu những cá nhân vẫn tiếp tục thực hiện hành vi phá hoại, chúng ta nên áp dụng các biện pháp chế tài tương xứng.